Khi ấy, Cố Tuyết Trúc còn kể rằng Cố Hành Chu đã rời đi để tìm Đường Khê, khiến ông không khỏi có chút trách móc.
Tuy nhiên, Cố Cửu Hòa vẫn rất quý Đường Khê. Nữ tử ấy vừa thông minh, vừa can đảm, lại có lòng nhân hậu.
Dù bản thân chỉ là một nữ tử yếu đuối nhưng cô vẫn dám liều mạng cứu bọn họ khỏi tay thích khách.
Trong lòng ông đã thầm xem cô là con dâu tương lai. Nhưng nhìn gương mặt lạnh lùng của nhi tử trước mắt, ông chỉ biết thở dài. Xem ra con đường theo đuổi nương tử của thằng nhóc này còn dài lắm.
Sau khi ngồi xuống, Cố Cửu Hòa hỏi thẳng:
“Con đến đây có việc gì?”
Cố Hành Chu suy nghĩ một lúc, rồi kể lại những chuyện đã xảy ra với Đường Khê.
Nghe xong, Cố Cửu Hòa cau mày:
“Có chuyện như vậy sao?”
Cố Hành Chu gật đầu, ngồi xuống ghế bên cạnh.
“Khối đá đó có chất liệu giống hệt chiếc vòng tay của mẫu thân, bạn của Đường Khê đã nghiên cứu ra rằng khối đá và chiếc vòng đều đến từ cùng một nơi. Họ nói rằng khối đá này chính là tàn dư của đá Nữ Oa vá trời.”
Cố Cửu Hòa trầm ngâm. Năm xưa, khi mới gặp Khương Hòa, ông đã thấy bà luôn đeo chiếc vòng đó trên tay.
Sau này, ông mới biết đó là bảo vật gia truyền của nhà họ Khương.
Sau khi Khương gia bị diệt môn, toàn bộ đồ đạc của họ đều bị thiêu hủy, hầu hết người trong gia tộc đều chết sạch.
Với tính cách của hoàng đế, không đời nào ông ta để sót lại người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-bep-nha-ta-thong-co-kim-dem-tien-toi-moi-tay/955743/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.