Họ chỉ vô tình thúc đẩy tiến trình của sự việc.
- --
Trên đường trở về Dao Quang điện, Cố Hành Chu và Cố Tuyết Trúc bước đi thong dong.
Lính gác trước cửa điện đã được rút lui, chẳng còn ai ở đó.
Trước cửa, chỉ còn lại Tần Nhị cùng vài người hầu, ánh mắt họ rưng rưng khi thấy hai người trở về.
“Thế tử...”
Nhìn thấy họ nước mắt rơi như mưa, Cố Hành Chu vừa buồn cười vừa cảm động.
“Biết cả rồi à? Thế thì mau về thu dọn đồ đạc đi. Đều là người lớn cả, đừng khóc nhè nữa!”
Nghe vậy, mấy người vội lau nước mắt, hớn hở chạy đi thu dọn hành lý. Ai cũng nôn nóng muốn được về nhà.
Hai tỷ đệ lập tức ngồi lại, liệt kê danh sách những thứ cần thiết cho hành trình.
Tổng cộng 5.002 người, bao gồm cả họ. Số lượng vật dụng cần chuẩn bị chắc chắn phải tính bằng hàng ngàn.
Cố Tuyết Trúc viết ra danh sách dài mấy tờ giấy. Cố Hành Chu nhìn mà chỉ muốn xoa trán.
May mắn thay hắn có thể qua lại giữa hai thế giới để đổi lấy nhu yếu phẩm. Không cần phải chuẩn bị mọi thứ cùng một lúc, tránh quá tải.
Điều khiến hắn đau đầu hơn chính là tuyến đường trở về Nam Triều.
Sau nhiều lần cân nhắc, hắn quyết định chọn con đường gần nhất.
Con đường này sẽ dẫn qua ba quốc gia, trong đó Bắc Dương Quốc tương đối dễ đối phó.
Dù không lớn bằng Bắc Triều, Bắc Dương vẫn được coi là một quốc gia đông dân với nền giáo dục phát triển.
Người dân ở đây sống vì mục tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-bep-nha-ta-thong-co-kim-dem-tien-toi-moi-tay/955934/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.