Tuy rằng không nghĩ được cách gì hay, nhưng đại loại là cũng có ý tưởng đại khái. Dù thế nào cũng không thể quyết liệt như với Amy. Dù sao đó cũng chỉ là một đứa con nít.
Tôi vẫn ôm một tia hi vọng, tất cả đều là do mình nghĩ nhiều. Tốt nhất nên là như vậy.
Nhưng hi vọng lại nhanh chóng tan biến.
Sáng sớm hôm sau, quả thật là sợ cái gì liền nhìn thấy cái đó. Vừa vào phòng giáo viên liền thấy một hộp Kim Tảng Tử trên bàn, phía dưới còn có thêm tờ giấy.
Nhìn bốn phía chung quanh, hình như là không có ai chú ý, vội cất Kim Tảng Tử vào ngăn kéo, ngồi xuống mở tờ giấy ra xem.
"Lão sư, cô phải chú ý giữ gìn sức khoẻ nha. Quan tâm đến sức khỏe của cô, thích nhìn cô cười.
Yours, Lam"
Hoàn toàn ngất.
Học sinh bây giờ cũng quá khoa trương đi. Cái gì mà yours? Đây cũng quá không biết sống chết. May mà tôi tới sớm, may mà lão sư trong phòng không có tò mò liếc nhìn một cái, may thật...
Vã hết cả mồ hôi lạnh.
Thật khâm phục học trò thời nay. Nhớ năm đó tôi còn chưa tu tới cảnh giới này...
Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!
Vo tờ giấy trong tay thành viên rồi ném vào thùng rác, tâm trạng bình tĩnh một chút, chuẩn bị lên lớp tiết tự học sớm.
Ở trên lớp, tôi có thể cảm giác rõ ràng Thường Lam luôn nhìn chằm chằm vào mình. Haiz, thì ra cảm giác của một lão sư khi bị học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cuong-lao-su-lang-due/2240824/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.