Những điều này, cũng là những điều tôi từng nghĩ. Bước qua từng địa điểm trong ngôi trường đại học, tôi thậm chí tưởng tượng ra được cảnh người ấy và Cẩn ở chỗ này dạo bước. Lúc ở sân bóng, tôi sẽ theo bản năng nhìn lên trên khán đài, hi vọng thời gian thay đổi, Cẩn sẽ ngồi ở chỗ đó chờ đợi tôi. Nhưng tôi biết, cho dù thời gian có thay đổi, người nàng chờ, cũng không phải là chính mình! Tôi kể ra quá khứ của họ thật lãng mạn, nhưng trong lòng tôi lại đầy chua xót và thống khổ!
Đáng tiếc đây không phải lúc phung phí thì giờ thương tiếc cho chính mình, huống hồ tôi biết, giờ này khắc này, ngồi bên cạnh nàng là tôi, người nàng yêu là tôi. Chuyện tôi đang làm, là mang về con trai của nàng. Về phần Hàn Học Hiên, qua chuyện này, hẳn sẽ không bao giờ có thể ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng tôi nữa.
Chậm rãi, tiếp tục nói –
"Hàn học trưởng à, không biết trong hồi ức của anh còn những chuyện như thế không-- có một ngày, người con gái anh yêu nói cho anh biết, cô ấy mang thai con của anh, khi đó trong lòng anh nhất định rất kích động. Anh nhất định nghĩ, anh sẽ dùng cả đời mình nuôi dưỡng con mình thật tốt, dùng cả đời sau này bảo vệ người con gái mà anh yêu. Đứng ở ngoài phòng sinh, khi nghe đứa bé kia lần đầu tiên cất tiếng khóc, anh có rơi nước mắt không? Ngoại trừ cảm giác được sinh mệnh mình như được tiếp diễn, anh có thấy trên vai mình thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-cuong-lao-su-lang-due/2240871/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.