Lúc này, một con ngựa đen chở một vị nam tử chạy như bay đến, thân thể cường tráng, khuôn mặt lạnh lùng tuấn dật, hắn chính là vị hôn phu của Phượng Vô Song – Định Bắc Vương Hiên Viên Triệt. Đến tận khi nhìn thấy tiểu nữ tử yếu đuối nằm trên đất thì tiếng vó ngựa mới dừng lại, lúc này Hiên Việt Triệt mới xoay người nhảy xuống ngựa, một thân hình cao lớn, trường bào màu lam bạc, dây cột tóc cùng màu, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Phượng Vô Song. Lúc này trên mặt Phượng Vô Song đã sớm hiện rõ những vết sẹo vô cùng xấu xí, giống như những con giun đang vặn vẹo, làm cho người ta nhìn liền cảm thấy chán ghét.
Hiên Viên Triệt lạnh lùng nhìn nữ tử nằm trên đất, đât là vị hôn thê mà phụ hoàng khiên quyết đưa cho hắn từ nhỏ sao? Quả nhiên, lời đồn không sai chút nào, thật sự là... “Dung mạo xấu xí”. Hiên Viên Triệt đột nhiên nuốt mấy chữ “vô cùng xấu xí” trở lại, nguyên nhân là, mặc dù bây giờ trên mặt nữ nhân này có vết sẹo rất xấu, nhưng, không biết vì sao Hiên Viên Triệt lại không đành lòng bỏ mặc nàng, nàng yếu đuối nằm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, đôi môi lộ ra màu tím đen.
Tím đen? Biến thành màu đen? Trong lòng Hiên Viên Triệt sửng sốt, chẳng lẽ?
Lúc này Hiên Viên Triệt mới phát hiện ở trên vai trái Phượng Vô Song có vết máu đen chảy ra ngoài, quả nhiên là Phượng Vô Song trúng độc, Hiên Viên Triệt khom người xuống ôm lấy Phượng Vô Song đi tới chiếc xe ngựa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-hoa-vo-song-cung-chieu-doc-phi/1432524/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.