07.
Sau khi chứng kiến th.ảm á.n ở phòng 604, trước tiên tôi liền học thuộc các quy tắc. Tôi thề, khi còn bé phải đọc thuộc lòng mấy bài thơ cổ cũng chưa từng có nghiêm túc đến thế!
Đồng thời trong lúc phân phát đồ ăn, tôi cũng cẩn thận hơn rất nhiều. Đồ ăn phải được giấu dưới đáy quầy, ai ký tên thì mới được lấy đi một phần.
Tôi nhớ trong quy tắc có miêu tả liên quan đến thịt là <Hộ gia đình không bình thường ăn vào sẽ có thể khôi phục lại bình thường, còn hộ gia đình bình thường thì tốt nhất đừng ăn!>
Bên trong tòa nhà này hiện tại chắc chắn vẫn còn rất nhiều hộ gia đình bình thường, tôi đương nhiên nghĩ muốn trực tiếp quăng phần thịt của họ ra ngoài nhưng lại phát hiện mỗi khi tôi muốn mở phần vật tư của người khác ra để lấy thịt thì con mắt trên mặt nhẫn sẽ xuất hiện hung hăng nhìn chằm chằm vào tôi.
Trong hoàn cảnh như vậy, tôi chỉ có thể từ bỏ. Dù sao nếu cứ tiếp tục hành động thì sau đó sẽ xảy ra chuyện gì là không ai biết được…
[Tối hôm qua nhìn thấy phòng 604 như vậy là tính hộ gia đình không bình thường sao?]
[Bởi vì bọn họ đã làm trái với quy tắc à?]
Đáy lòng tôi thấp thoáng có chút suy đoán…
Đúng lúc này từ trong thang máy có một người đàn ông trung niên để râu quai nón bước ra. Hắn đến cạnh tôi, đầu tiên là liếc qua một cái, sau đó mở miệng nói: “Ừm… lãnh đồ.”
Nghe vậy, tôi lập tức ra tay. Dù sao hai ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-lau-quai-dam-co-su-au/1557185/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.