Tiễn Lưu mù ra về, tôi vội vàng đeo mảnh ngọc bội lên người, quả nhiên cảm giác được trong tim mát lạnh, tinh thần sảng khoái.
Mở ngăn kéo lấy quyển sách kia ra, thở mạnh một hơi, lật ra.
“Nhất quyên nhất tích chiêu minh tín, ngũ nhãn lục thông phán Phật Ma, thị thính ký năng thiên vạn lý, khởi phi vũ trụ tự phiến chu.”
Tôi vô cùng hứng thú, tràn ngập mong chờ mà lật ra trang thứ hai: “Đậu xanh! Tại sao vẫn trống không, lão Lưu mù gạt tôi!”
Tôi đập mạnh lên bàn, định đứng dậy đuổi theo gã lừa đảo kia, bỗng Bạch Khởi đang nằm yên bên cạnh sủa vang với tôi một tiếng.
“Gâu!” Âm thanh rất đột ngột, tôi sững sờ một cái, phát hiện tim mình rỗng tuếch, mọi ý nghĩ tạp nham đều bay mất khỏi trí óc, lúc cúi đầu nhìn xuống, tôi liền thấy từng dòng chữ hiện ra giữa tờ giấy trống không.
“Đỉnh môn phách phá vạn ma hàng, kham thượng kim giai triêu ngọc hoàng.
Khả dữ thiên tiên vi bạn đương, năng tương địa trục tác môn phương.”
“Chu thân bách bệnh như yên thệ, biến thể tam nguyên tự nhật hoàng.
Nhất đắc quả nhiên năng vĩnh đắc, hình thần lưỡng diệu thọ nhi khang.”
“Trung mạch thông thì bách mạch thông, quán cân thấu tủy tẫn chân như.
Khởi cận tảo tẫn khu khu bệnh, định khả trảm cùng lũ lũ ti.”
“Nhân thế đô thành cực nhạc viên, vũ trụ tiện thị tiểu phòng nhi.
Thượng cùng cửu hữu hạ cùng địa, Chân khí nhân uân bách thể thư.”
“Có vẻ ngầu đét, nhưng không hiểu câu nào hết.”
Trong lòng không còn tạp niệm, nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-livestream-dia-nguc/477415/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.