Hạ Lan Hi là người đầu tiên bước vào hang hồ ly, ngay sau đó là Chúc Như Sương kéo theo Trường Tôn Sách vừa bước vừa càu nhàu.
Khi cả ba đã vào trong, khóe miệng của bức tượng hồ ly dường như khẽ động, tựa như cười nhẹ một tiếng. Sau đó, nó "vút" một cái khép chặt phần bụng của mình lại.
Trường Tôn Sách trừng mắt nhìn hai người Vô Tình Đạo, chất vấn: "Vì sao các ngươi không cho ta xem?”
Chúc Như Sương hờ hững đáp: "Chẳng có gì đáng để xem cả, Thượng Quan sư huynh không phải là đối thủ của Tống Huyền Cơ."
Hạ Lan Hi gật đầu vô cùng đồng ý, người khác có thể không rõ thực lực của Tống Huyền Cơ, nhưng y và Chúc Như Sương thì không thể không biết.
Trường Tôn Sách cười lạnh: "Ngươi tin tưởng đồng môn của mình đến vậy sao? Đừng quên, Thượng Quan Thận đã tu luyện nhiều hơn Tống Huyền Cơ mười năm đấy!”
Chúc Như Sương chẳng có tâm trạng tranh cãi với hắn vào lúc này, lạnh lùng nói: "Chẳng phải ngươi muốn tránh hiềm nghi với ta sao? Vậy sao còn chủ động nói chuyện với ta?"
Trường Tôn Sách: "Vậy ta nói với Hạ Lan Hi."
Hạ Lan Hi: "Ta cũng không muốn nói chuyện với ngươi."
Trường Tôn Sách: "...”
Biểu cảm kinh ngạc của Trường Tôn Sách khiến Hạ Lan Hi không nhịn được bật cười, khóe môi cong lên.
Chúc Như Sương nhìn về con đường mờ mịt phía trước, theo bản năng đặt tay lên xương quai xanh, vẻ mặt nặng trĩu: "Rốt cuộc chúng ta đang ở đâu?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/2931788/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.