Cung điện trước mặt họ nằm ngang giữa hai ngọn núi cao vời vợi, núi dưới lòng đất vốn không phải là đá bình thường mà là khoáng thạch!
"Tất cả đều là quặng Xích Linh!"
Dịch Văn Vũ kinh ngạc thốt lên: "Quặng Xích Linh tạo thành núi, xa hoa quá rồi!"
Quặng Xích Linh còn quý hiếm hơn U Viêm Thiết và Thổ Khuê Thạch nhiều.
Nhưng hiện tại, hai ngọn núi cao vời vợi trước mặt dường như đang cản đường bọn họ.
Mà cung điện bắt ngang hai ngọn núi cao kia tựa như để ngăn cản nơi đây.
Chỗ này càng giống một cửa ải hơn.
Lúc này, Tương Chính Thiên và Bắc Minh Kiết mê đắm nhìn cung điện cao khoảng mười trượng, rộng tầm trăm trượng kia.
"Cả cung điện do khoáng thạch cực kỳ quý giá xây nên, đồ gỗ cũng lấy từ tiên mộc tốt nhất, xem ra nơi này chắc chắn chôn cất một đại nhân vật vô cùng vang danh".
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-than-chau/1317136/chuong-8870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.