Ở bên cạnh ông ta, mấy con em nhà họ Hoa đứng yên lặng.
Mấy người này đều là tài năng xuất chúng ở ngoại viện của nhà họ Hoa, cảnh giới Chân Ngã tầng tám, tầng chín, mà một vị trong đó mặc một bộ trường sam, nho nhã hiền lành, giữa trán có một dấu vết nhàn nhạt khiến người này trông không giống như những người khác.
Hoa Vạn Quân! Thiên tài nhà họ Hoa, ở bên trong học viện Thánh Hoàng cũng là người rất nổi tiếng, bản thân đã là cảnh giới Chân Ngã tầng chín, lại xếp hạng thứ hai trong bảng ngoại viện, ở trong toàn bộ ngoại viện của học viện Thánh Hoàng, hắn ta chỉ đứng sau vị đệ tử yêu nghiệt Liễu Huyền Thiên kia.
Giờ phút này Tô Tử Thương nhìn về phía Hoa Vạn Quân, nói thẳng: "Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"
"Gần đây các ngươi có tranh chấp với đám người của Tây Hoa Thiên Cung, Chiến Thần Lâu và nhà họ Vũ không?"
Hoa Vạn Quân chân mày cau lại, không mở miệng.
Ở bên cạnh hắn, một thanh niên khác nói: "Bình thường Vạn Quân ca đều bế quan, muốn lên đến cảnh giới Vong Ngã, chuyện ở ngoại viện do ta phụ trách".
Tô Tử Thương nhìn thanh niên kia, nói thẳng: "Vậy Hoa Mệnh Lang, ngươi cho ta một câu trả lời".
Hoa Mệnh Lang cũng là một vị thiên tài của nhà họ Hoa, chỉ là ở trong ngoại viện này, hắn ta chỉ là cảnh giới Chân Ngã tầng chín, xếp hạng mười bốn trong bảng ngoại viện, vẫn luôn bị Hoa Vạn Quân áp chế rất chặt.
Lúc này sắc mặt Hoa Mệnh Lang khó coi nói: "Những đệ tử của chúng ta để lộ thân phận ở ngoại viện gần như đều bị giết, trừ mấy người tầng tám, tầng chín còn sống, những người không bại lộ thì vẫn bình yên vô sự, lần này xem ra là có người cố ý nhằm vào chúng ta".
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.