Tam đệ này của mình bây giờ lại lột xác.
Bản thân mình nếu có thể giống như đệ ấy…
Tần Hải lắc đầu.
Tần Ninh bắt đầu lên đường, Lý Nhàn Ngư lập tức theo sau.
Lúc này Giang Bạch cũng không nói nhiều, đi theo.
Đám người của Vạn Thiên các, thư viện Thái Hư đã tăng lên hơn trăm người cũng lần lượt đi theo.
Lúc này bên trong thư viện Thái Hư.
Một thanh niên nhìn về phía Lục Sơn Triết, thấp giọng nói: “Triết ca, tên tiểu tử Tần Hải này bấu víu Khương Như Yên, vậy thì viện trưởng Khương của chúng ta có thêm một con rể, vị trí viện trưởng thư viện Thái Hư này…”
“Hừ, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga thôi!”
Lục Sơn Triết hừ lạnh nói: “Tần Hải đủ tư cách so với đại ca ta sao?”
“Đại ca Lục Hành ta chính là thiên kiêu đệ nhất của thư viện Thái Hư, Khương Như Yên và huynh ấy mới xứng đôi nhất, Tần Hải là cái thá gì?”
“Đợi quay về thư viện ngươi liền biết ngay”.
Lục Sơn Triết thề thành khẩn: “Phụ thân ta Lục Chung Hải là phó viện trưởng của thư viện Thái Hư, Lục gia ta có có rất nhiều người bên trong thư viện Thái Hư, đều là quyền cao chức trọng”.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.