“Huyền học ngũ thuật gồm: sơn, y, mệnh, bói, tướng”.
Trong sân căn nhà trên núi, Đường Tôn Bá ngồi trên xe lăn, vỗ về chòm râu, mỉm cười nói đi. Hạ Thược ngồi dưới tàng cây nghe vô cùng chăm chú, hôm nay chính là buổi học đầu tiên của cô.
“Cái gọi là y, tức là trung y. Bao gồm đơn thuốc, châm cứu, chữa bệnh. Nhất mạch chúng ta, y cũng phải học. Dược thảo, kinh mạch, huyệt đạo đều phải tinh thông, sau này sư phụ sẽ chuẩn bị chút thảo dược để cho con ngâm người trong thuốc, khi đó con sẽ chậm rã hiểu hết”.
Hạ Thược gật đầu.
Đường Tôn Bá tiếp tục nói: “Cái gọi là mệnh, tức là mệnh lý. Hiện tại người ta chỉ chú ý đến khoa học, sư phụ liền dựa theo góc độ khoa học để giải thích cho con. Mệnh tức là lấy thời gian, cùng từ trường trong không gian để đoán biết vận mệnh của một người, có liên quan tới môn thống kê. Trong đó bao hàm chiêm tinh thuật, can chi thuật. Tổ sư Huyền Môn chúng ta – Lý Thuần Phong nổi tiếng là một nhà thiên văn học”.
“Dạ”. Hạ Thược lại gật đầu.
“Cái gọi là bói, trong Huyền Học bói thuật đã có từ xa xưa, bắt nguồn từ xa xưa. Đông Tây phương đều có lịch sử về bói toán, ở Tây phương từ xưa đã xuất hiện bói bài Tarot. Khi ta còn trẻ, đã từng tỷ thí với một vị bói toán đại sư Tây phương, kết quả ta thắng hắn một bậc”. Đường Tôn Bá nói đến chỗ này, nơi đáy mắt có một tia kiêu ngạo khó nén, nhưng rất nhanh liền thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-thuy-su-trung-sinh-chi-thien-tai-than-con/1867728/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.