Edit: Ry
Trong căn nhà ở thành phố A phủ đầy tro bụi, các tác phẩm điêu khắc có phủ vải trắng vẫn được bảo vệ khá tốt, trong khi những chỗ khác phải tích đến mười lớp bụi.
Kỷ Trạch và Cốc Nghi cùng nhau dọn vệ sinh, thỉnh thoảng xúc tu nhỏ còn xuất hiện từ góc tối giúp đỡ.
Rèm cửa được mở ra, cơn gió thổi tới, Cốc Nghi đứng bên cửa sổ nghỉ ngơi vài phút, Kỷ Trạch tiếp tục giúp anh lau những vết bẩn trên tường.
Cốc Nghi ngoảnh lại, nhẹ nhàng cười ra tiếng.
Anh đi tới: "Mặt nhem nhuốc hết rồi.
"
Cốc Nghi quên là tay mình còn bẩn hơn, ngón tay nhẹ nhàng chùi một cái, vốn chỉ là một đốm nhỏ, giờ thành nguyên một vạch.
Cốc Nghi giả vờ ho khan một tiếng, che giấu tội lỗi: "Sạch rồi.
" Sau đó tiếp tục lau bàn.
Đại khái đến tầm một giờ sáng căn nhà mới được dọn sạch.
Nhưng do đã quá lâu không ai ở nên vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, may là trước khi tới Cốc Nghi đã đặt sẵn phòng ở khách sạn gần đó.
Mỗi một bức tượng đều sinh động y như thật, ngón tay lướt trên mặt đá lạnh lẽo cứng rắn, cho đến bức tượng điêu khắc người phụ nữ bên cạnh cửa sổ.
"Kỷ Trạch, anh về nghỉ trước đi.
"
Cốc Nghi vén tấm khăn lụa trên đầu bà, nhìn khuôn mặt với những đường cong mượt mà: "Em còn chút việc phải làm.
"
"Muốn điêu khắc à?"
"Ừ.
"
Cốc Nghi đi đến tủ để đồ: "Lâu rồi em không làm nên muốn thử xem sao.
"
"Tôi sẽ ở lại đây với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-du/457929/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.