Edit: Ry
Không tìm thấy.
Cốc Nghi không tìm thấy Kỷ Trạch của mình.
Tiết trời ngoài cửa sổ nắng ráo, mây trắng lượn lờ trên tầng trời xanh thẳm.
Ánh nắng rơi từ cửa sổ vào, mà Cốc Nghi lại như người mất hồn, ngồi thừ ra trên ghế sô pha.
Ánh mắt anh bị tia nắng ấm áp hấp dẫn, không nhịn được nhìn về phía mặt trời chói chang.
"Chẳng phải đã hẹn là...!Hôm nay sẽ cùng đi công viên trò chơi sao?" Cốc Nghi suy sụp nhắm mắt, trong âm thanh nhẹ nhàng lộ ra sự bất lực: "Tại sao lại không thấy?"
"Tại sao luôn không để em tìm được anh chứ?"
"...!Tại sao em không tìm được anh vậy."
Cảm giác bất lực bóp nghẹt trái tim anh.
Giọng điệu Cốc Nghi mang theo chút khẩn cầu.
"Đừng để em không tìm thấy anh...!Có được không?"
"Em thật sự không muốn anh biến mất..."
Lúc trước Cốc Nghi thật lòng muốn cùng quái vật rời khỏi Trái Đất.
Trái Đất không cho phép một sinh vật có độ nguy hiểm cao như vậy tồn tại, thế thì anh đi cùng nó là được.
Nó không thích Trái Đất, nó căm ghét loài người.
Vậy anh có thể đi cùng nó mà.
Cốc Nghi ép bản thân phải tỉnh táo, vứt bỏ suy nghĩ lung tung trong đầu, hít thở thật sâu.
Trong tình huống này, có thể tìm ai đây?
...!Đúng rồi!
Cốc Nghi nghĩ đến Tứ Mộc, vội vàng bấm số của em.
Tứ Mộc nghe xong tóm tắt tình huống, trước hết an ủi Cốc Nghi, sau đó giúp anh nghĩ cách liên hệ với Kỷ Trạch.
Mấy ngày gần đây, tâm trạng Cốc Nghi cứ chập chùng lên xuống, ban đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-du/457948/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.