Phiên ngoại 3: Thanh Ba, Vương mẫu
Lại nói ngày hôm đó, khi bốn vị sứ giả tay không trở về âm ti, việc đầu tiên là đến chỗ Diêm Vương nhận tội. Trên công đường, những tên lính xương xếp hàng ngay ngắn, những bức tường vẽ đầy tranh minh họa mười tám tầng địa ngục với các hình phạt tàn khốc. Công đường là nơi đáng sợ nhưng Hắc Vô Thường nhìn mãi thành quen, không còn cảm giác gì nữa. Hắn ngước nhìn cái bàn to quá cỡ, trên bàn chất đầy sổ sinh tử, các lá đơn tố tội, giảm án, kêu oan, phân trần... Núi giấy cao tới mức che mất người ngồi phía sau.
Diêm Vương nghe trình bày sự việc, biết được nhiệm vụ lần này thất bại cũng không tức giận trách phạt, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm:
- Tốt quá, tốt quá! Như vậy là tốt nhất!
Tiếng nói ồm ồm từ sau chồng giấy vang lên. Hắc Vô Thường sống ở Minh giới nghìn năm mà chưa từng thấy dung mạo của Diêm đế. Không riêng gì hắn, mọi người ở âm phủ đều chưa từng thấy. Diêm đế mãi mãi ngồi trên công đường, phía sau núi sổ sách của ông. Minh giới có một vụ cá cược luôn luôn sôi nổi, đó là đoán xem bộ dạng của Diêm đế ra sao... Có người cược khuôn mặt ông quá xấu nên không muốn ai nhìn, cũng có người đoán Diêm đế chẳng qua là một gã mặt bột nhỏ con gầy yếu, phải trốn phía sau chồng giấy tỏ ra bí hiểm. Tuy nhiên, đa phần mọi người đồng tình với một ý kiến khác: Diêm vương thật ra là một con vịt!
Hắc Vô Thường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-dung-tri/1018418/quyen-18-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.