Bọn họ vốn là dân thường, vạn bất đắc dĩ chẳng ai muốn dây dưa với quan phủ. Nếu thực sự phải ra công đường, bất kể ai đúng ai sai, trước hết đều bị kéo xuống đánh năm trượng, sau đó mới xét đến lẽ phải.
Câu "đưa quan" mà Vương Kim Hà nói trước đó chẳng qua chỉ là lời uy hiếp, ông ta nào thật sự muốn đi quan phủ.
Thấy Vương Kim Hà cứng họng, sắc mặt Bùi Nhuận không hề thay đổi, y chậm rãi nói tiếp: "Nếu ông đã muốn phân xử, ta có thể giúp nhà ông viết đơn kiện. Chỉ là chuyện này..."
Chưa dứt lời, Trương thị vốn vẫn trầm mặc bỗng cất giọng: "Phân, chúng ta phân!"
Lý chính nghe vậy, có chút bất ngờ nhìn về phía Trương thị. Nhưng ngẫm lại, mụ cũng chỉ là một phụ nhân, liền hỏi: "Ngươi đồng ý thì đương nhiên tốt, chỉ là... lời ngươi nói có tính được không?"
Trương thị trước tiên hung hăng trừng mắt nhìn Vương Kim Hà đang á khẩu không đáp, sau đó đứng bật dậy, nghiến răng nói: "Ta với tên yêu nghiệt này một ngày cũng không thể sống chung nổi nữa!"
7361 ngồi bên xem kịch: ?
Thôi được, cậu thu hồi lời vừa khen Trương thị trước đó.
"Ngươi nói bậy bạ gì đó?!" Vương Kim Hà tức giận trừng mắt.
Trương thị chẳng buồn để ý đến ông ta, chỉ quay sang lý chính nói: "Quả phu này, hưu không được, vậy thì phân ra đi!"
"Vương Kim Hà, Trương thị đã đồng ý rồi, ngươi cũng nên thuận theo vì cái nhà này, sớm chia ra cho yên chuyện đi." Lý chính lên tiếng khuyên nhủ.
"Đồ nữ nhân không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-den-tu-tinh-te-tat-tap-ngu/2760711/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.