Rằm tháng Giêng đã qua, coi như mấy việc lớn đầu năm cũng gần như hoàn tất cả rồi.
Trong huyện, các tửu lâu cửa tiệm lục tục khai trương, mở cửa đón khách. Trong thôn, bá tánh cũng nhân khoảng thời gian này mà tìm chút việc, mong kiếm được dăm ba đồng phụ giúp gia đình.
Học dươndg ở thôn Vương Gia cũng đã mở lại.
Điều này đồng nghĩa với việc, ban ngày phần lớn thời gian, Bùi Nhuận đều phải ở bên ấy.
Vì vậy, 7361 lại bắt đầu dậy sớm đưa Bùi Nhuận đến trường, sau đó mới về lo liệu ruộng vườn, giữa trưa lại đến đón Bùi Nhuận, ngốc nghếch đợi tới chạng vạng rồi hai người cùng nhau trở về, ngày qua ngày như thế.
Tuy ngày tháng có vẻ lặp đi lặp lại, nhưng cậu một chút cũng chẳng cảm thấy nhàm chán.
Chỉ riêng việc mỗi ngày nghiên cứu hôm nay ăn gì, cũng đủ để cậu cùng Bùi Nhuận lẩm nhẩm lầm nhầm bàn bạc nửa buổi.
Đến khi học đường nghỉ, hai người lại tất bật đánh xe vào huyện một chuyến.
Lần đầu tiên vào huyện trong năm mới, 7361 còn cố ý lôi kéo Bùi Nhuận đi tìm Cao Trì.
Không vì gì khác, cậu vẫn còn canh cánh chuyện tên Phan gì đó, rốt cuộc là Cao Trì có đánh được tí nào hay không.
Nếu Cao Trì không làm, cậu tất nhiên sẽ phải tự mình ra mặt.
Cao Trì nhún vai, tỏ vẻ bất lực: hắn chỉ là một tiểu bộ đầu be bé, sao dám đắc tội với đại nhân vật nơi phủ thành, hôm ấy đã thả ngay tên họ Phan rồi.
Chưa kịp để 7361 mở lời, Cao Trì đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-den-tu-tinh-te-tat-tap-ngu/2760792/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.