Ngu Lan Ý cảm xúc đến nhanh, đi cũng nhanh. Nỗi buồn biệt ly hôm qua đã bị không khí vui tươi của Tết nhất hòa tan không còn. Hôm nay, Ngu Lan Ý cùng Lâm ca nhi và Trịnh Thanh Âm ra phố sắm Tết.
Bọn họ rời giường từ rất sớm. Với Ngu Lan Ý mà nói, đây quả là thử thách, nhưng y vẫn cố đánh ngáp mà bò dậy.
Lâm ca nhi mặc áo bông đỏ thẫm, Trịnh Thanh Âm thì khoác áo bông màu tím nhạt. Vừa thấy Ngu Lan Ý, cả hai liền gọi to: "Đi thôi, Lan Ý, chúng ta ra chợ mua chút gà vịt thịt cá!"
"Chợ?"
Đầu óc Ngu Lan Ý vẫn còn mơ hồ, đã bị Lâm ca nhi lôi kéo đi mất.
Trên trời không có tuyết rơi, dưới đất người đi nườm nượp. Chợ Tết tấp nập, khắp nơi treo lụa đỏ, hàng hóa bày biện rực rỡ. Có một con heo sữa quay được buộc dây lụa đỏ bắt mắt, bị quản sự nhà giàu mua mang về.
Khắp nơi ồn ào náo nhiệt, tựa như có ngàn vạn người vây quanh lỗ tai ong ong. Ngu Lan Ý đi sát bên Lâm ca nhi, tò mò nhìn quanh, mắt đảo không ngớt qua các sạp hàng lớn nhỏ.
Lâm ca nhi thấy một hàng thịt heo liền tiến lại.
"Đại ca, thịt heo nhà ngươi bán thế nào?"
"Mười lăm văn một cân."
Lâm ca nhi nổi tiếng khéo ăn nói, lại giỏi mặc cả. Cuối cùng mua được một phần tư con heo với giá rẻ hơn, còn cầm đại khảm đao cùng đồ tể mặc cả giá cả. Ngu Lan Ý đứng bên cạnh nhìn mà trợn mắt há mồm.
Đồ tể cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748040/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.