Tân Phụng huyện dân chúng mỗi ngày đều ăn sáng sớm, tìm một cái bồn chuyên để xông ngải. Nhà nào có sân thì trong sân cho gà vịt ăn, ca nhi và nữ tử ở nhà thêu khăn, may túi tiền, người một nhà ngồi lại trò chuyện thong thả. Buổi trưa ăn xong thì nghỉ một lát, đến giờ cắt cỏ liền có người đến gọi, trong nhà sẽ cử một người ra ngoài nhặt củi, hái rau, cứ thế lặng lẽ sống qua ngày.
Vài hôm sau, có người từng nhà gõ cửa, mang tới túi thơm và khẩu trang, dạy họ cách đeo, dặn xong lại sang nhà kế bên.
Trong thôn đã lâu không tụ họp, ai nấy ở nhà đều nơm nớp lo sợ.
Chu điển sử tổ chức nha dịch, người thì xông ngải, người thì lo xử lý thi thể súc vật. Ai cũng có việc, chẳng ai nhàn rỗi.
Trên đường ngoài những người mặc quan phục, chỉ còn lác đác vài người ra chợ mua đồ ăn. Dân chúng đi lại thưa thớt, ai cũng đeo khẩu trang, mỗi người đều giữ khoảng cách ba trượng.
Khi tính mạng bị đe dọa, dân chúng đều tự hiểu, không ai dám gây chuyện.
Nha dịch sau khi xử lý thi thể thì trở về huyện nha, thiện đường mỗi lần đều cho họ vào ăn từng lượt, không ai được nói chuyện khi dùng cơm.
Trịnh Sơn Từ cũng ăn ở chỗ làm việc, ăn xong liền tranh thủ nghỉ trưa. Ngủ dậy lại tiếp tục xử lý công vụ. Thấy trên công văn viết bốn chữ "mọi việc ổn định", mặt mày y cũng dịu đi.
Về đến nhà, thấy Trịnh Thanh Âm đang ngồi cùng Ngu Lan Ý, Trịnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748088/chuong-93.html