Huyện lệnh Thường huyện nhận được cáo báo từ Trịnh Sơn Từ liền lập tức sai người bắt Hà Điền áp giải đến. Tuy rằng Trịnh Sơn Từ nói cứ theo luật mà xét xử, nhưng nếu đến chuyện rõ rành rành thế này mà còn không nhận ra, thì làm huyện lệnh cái gì nữa.
"Ngươi phạm tội cường đoạt dân nữ, phạt trượng hình tám mươi!"
Hà Điền bị áp giải đến công đường, cả người vẫn hoảng loạn, miệng kêu oan: "Không phải ta sai! Là Trịnh Thanh Âm câu dẫn ta! Mong đại nhân minh xét! Cha mẹ, cứu ta với!"
Hà lão cha đứng trên công đường giậm chân, hận sắt không thành thép. Đến nước này mà vẫn còn muốn đổ tội lên đầu Trịnh Thanh Âm. Lúc trước thì coi lời cha mẹ như gió thoảng bên tai, chỉ lo mộng làm quan phát tài, giờ lại biết kêu cha gọi mẹ.
Nhưng giờ thì khác rồi-Trịnh gia sớm đã không như xưa.
Hà lão cha thở dài liên tục, thấy nhi tử vẫn còn bị đòn, liền len lén dúi bạc cho nha dịch, mong họ nương tay đánh nhẹ. Ông ta biết rõ đánh người cũng có cách, chỉ cần giữ lại mạng là được.
Nhưng nha dịch nhận bạc rồi vẫn đánh rất nặng.
Huyện lệnh đã hạ lệnh, bọn họ nào dám chống.
"Các ngươi..." Hà lí chính vừa nghe tiếng kêu thảm thiết của Hà Điền liền biết đòn này không nhẹ, Hà thẩm bật khóc nức nở: "Ta đã bảo đừng chọc Trịnh gia, giờ thì hay rồi, đời con tiêu hết rồi."
Họ đưa Hà Điền trở về, tám mươi trượng đánh cho đến hôn mê. Có đứa con như vậy, còn liên lụy tới danh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748095/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.