Trịnh Sơn Từ nhận lời giúp đỡ, hôm sau dùng bữa xong liền mời Thi Huyền đi dạo một chuyến.
"Thi huynh, ngươi cảm thấy thế nào về Thanh Âm?" Trịnh Sơn Từ tán gẫu mấy câu rồi mới hỏi đến chính sự.
Thi Huyền lập tức đáp: "Lệnh đệ rất đáng mến. Trịnh huynh hỏi như vậy là... có ý gì? Lệnh đệ đối với ta... ấn tượng thế nào?"
Ngữ khí hắn lộ chút vội vàng, đây là lần đầu tiên trước mặt Trịnh Sơn Từ để lộ tâm tình như thế. Trịnh Sơn Từ mỉm cười, trong lòng yên tâm phần nào - xem ra Thi Huyền đúng là có lòng.
"Thanh Âm đối Thi huynh có ấn tượng rất tốt. Trước kia xem mắt nhiều người đều không vừa lòng, chỉ lần gặp mặt Thi huynh là mới bằng lòng. Nếu Thi huynh có ý, hai người có thể tiếp tục tìm hiểu, nếu hợp thì chúng ta có thể định hôn sự."
Nghe xong, lòng Thi Huyền như trút được gánh nặng, nhưng vẫn còn thấp thỏm. Hắn sợ sau khi tiếp xúc lâu hơn, Trịnh Thanh Âm sẽ thấy hắn nhàm chán, khô khan, không sánh bằng con cháu thế gia khác. Dù vậy, hắn vẫn muốn để đối phương thấy được con người thật của mình - vì hắn mong mối quan hệ giữa hai người được xây từ chân thành.
Thi Huyền muốn dốc lòng, nhưng không thể quá hấp tấp, nếu không sẽ dọa người lùi bước. Hắn phải tự kiềm chế. Trong lòng ngấm ngầm tự nhủ, lần sau gặp Trịnh Thanh Âm phải tranh thủ chép thêm vài đoạn Phật pháp.
Thi Huyền chắp tay: "Đa tạ Trịnh huynh."
Hai người tách ra, Thi Huyền về đến Lễ Bộ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748132/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.