Tiểu Bình An đã hơn bốn tuổi, được đưa đến Thanh Viễn thư viện học chữ. Thư viện này tập trung nhiều đại nho đương thời, vốn yêu thích trẻ con, lại có triều đình đứng sau nâng đỡ, nên phần lớn trẻ nhỏ như Tiểu Bình An đều được học tại đây.
Học sinh ở thư viện phần lớn là con cháu trong triều.
Tiểu Bình An tan học về nhà, người hầu giúp hắn xách chiếc rương đựng sách nhỏ. Mới đầu đi học, hắn từng khóc mấy trận, khiến Ngu Lan Ý xót xa đến mức mềm lòng, nhưng trẻ con không học chữ sao được, vì thế vẫn đưa nhi tử tới thư viện.
Sau khi kết bạn được ở thư viện, hắn dần thích việc đọc sách hơn.
Tiểu Bình An ngáp dài vừa về tới, Kim Vân mang điểm tâm đến.
"Công tử ăn chút điểm tâm giải lao."
"Kim thúc thúc đối với ta rất tốt." Tiểu Bình An ngọt ngào nói, rồi cầm bánh ăn luôn. Bữa trưa trong thư viện cũng có điểm tâm, chỉ là thường là bánh táo, hắn ăn mãi cũng ngán.
Thường thì hắn đem bánh táo tặng cho Gia Cát Tinh trong lớp - người rất thích điểm tâm. Bản thân hắn thì thích bánh ngọt hơn.
Tiểu Bình An lấy vài cái bánh rồi chạy đi tìm cha và a cha.
Chạy đến trong vườn, thấy cha đang dạy a cha chơi cờ, hắn rón rén lại gần: "Cha, ngươi cũng dạy ta đi, lớp ta có một bạn là con trai tướng quân, bạn ấy biết chơi cờ đó."
Ngu Lan Ý nói: "Ngươi còn nhỏ, sau này học cũng chưa muộn."
Tiểu Bình An ngồi bên cạnh: "Con đã bốn tuổi rồi, là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748138/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.