Lữ Cẩm sáng sớm đã tới chùa Hộ Quốc bái Phật, tiểu sa di mời bọn họ ở lại chùa dùng thức ăn chay.
Tiểu sa di: "Lữ thí chủ tạm ở sương phòng này dùng bữa, nghỉ ngơi một lát rồi trở về cũng chưa muộn."
"Đa tạ." Lữ Cẩm nói xong liền ngồi xuống.
Từ sau khi Ngu Lan Ý cùng Trịnh Sơn Từ đi Tân Phụng huyện, Lữ Cẩm ở kinh thành có phần uể oải. Lan Ý gả đi rồi, Lữ thị lang liền giục hắn đi xem mắt.
Con cháu nhà quyền quý kinh thành, ai chẳng quen nhau từ nhỏ. Lữ Cẩm biết rõ bọn họ tính tình, lưu luyến Tần lâu Sở quán, hồng tụ thêm hương, lại thêm trong nhà mỹ tì kiều thiếp không thiếu, nghĩ đến việc cùng những người ấy ở chung cả đời, Lữ Cẩm chỉ cảm thấy phiền lòng, mãi chẳng quyết định được chuyện hôn nhân.
Mẫu thân hắn mộ Phật, hắn cũng bị thấm nhuần, thường đến chùa Hộ Quốc. Có khi còn gặp Thi Huyền nơi đây. Ăn xong bữa chay, Lữ Cẩm niệm mấy câu kinh.
Hắn đứng dậy định về, đúng lúc chân trời nổi sấm. Mùa hè, mưa kéo đến lúc nào chẳng hay.
Người hầu nói: "Thiếu gia, trời thế này lát nữa mưa lớn mất. Hay là nghỉ một chút ở chùa, đợi tạnh rồi về?"
Lữ Cẩm gật đầu: "Cũng được."
Trời mây vần vũ, sắc trời tối sầm. Lữ Cẩm c.ởi áo ngoài treo lên giá, khép cửa sổ lại, lên giường nghỉ. Sương phòng đơn sơ, chỉ có một bàn gỗ, một giường gỗ, trên tường treo tượng Quan Âm.
Ban đầu hắn không buồn ngủ, nhưng tiếng sấm, tiếng mưa rơi dồn dập khiến lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748199/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.