Đêm đến, anh nằm ôm gối trên giường ngủ nhìn ra ban công, một mảng trời đêm tĩnh lặng mát mẻ, âm thanh sóng biển rì rào như bài nhạc nhẹ ru anh chìm vào giấc ngủ.
Trong bóng tối anh lần mò tìm lối đi, xa xa có một bóng người đứng đó, bóng dáng quen thuộc quay đầu lại nhìn anh, khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười thật tươi.
Âm thanh tiếng súng lại vang lên, nhìn xuống tay mình, bàn tay đang cầm súng dính đầy máu tươi run rẩy.
Nhìn lên, người đó nhìn anh khóc nức nở, ôm lấy lồng ngực mà ngã xuống.
Chạy đến bên cạnh anh vội ôm người vào lòng, áo thun màu trắng tinh khôi từ nơi giữa ngực có một đốm máu nhỏ, dần dần lan rộng ra khắp cơ thể.
Màu đỏ tươi chói mắt vương đầy lên tay anh.
Giọng nói quen thuộc vang lên, mang theo bao nhiêu yêu thương cùng lời hẹn yêu đến một kiếp khác xa xôi.
"Thần, một phát súng này xem như em trả anh, trả cho anh những ân tình lúc trước.
Trả cả yêu thương này về lại chỗ cũ.
Nếu anh còn yêu em, xin hãy đợi em, mười năm, hai mươi năm, khi anh là ông chú hơn bốn mươi tuổi, em vừa đôi mươi, em sẽ lại đi tìm anh, tiếp tục đoạn tình cảm này.
Khi cực quang xuất hiện, em sẽ trở về."
Bàn tay nắm lấy tay anh buông thõng, nhẫn cưới rơi ra lăn vài vòng trên mặt đất.
Choàng tỉnh dậy Hàn Phong Duật thở dốc, đây là giấc mộng đáng sợ nhất từ trước đến giờ.
Lưng anh ướt đẫm mồ hôi, mơ thấy em ấy, anh mơ thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-cua-ong-trum-mafia/1690811/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.