Thuộc hạ cung kính khom người, lặng lẽ lui ra ngoài.
Cố Mang ừ một tiếng, nhưng vẫn nhíu mày: "Còn chưa biết ăn gì."
Nghe vậy, Lục Thừa Châu khẽ cười: "Đến Thiên Hạ Cư ăn, tôi đặt chỗ cho em rồi."
Cố Mang nhướng mày: "Ừ."
Giọng điệu kéo dài, cho thấy tâm trạng đang tốt.
Cô gái cúp máy cất điện thoại vào túi, ngón tay khoác trên vai Mạnh Kim Dương khẽ nâng cằm Mạnh Kim Dương lên: "Chúng ta đến Thiên Hạ Cư ăn."
Mạnh Kim Dương thấy cằm hơi ngứa, cười né tránh: "Được."
Trước khi rời đi, Lục Dương hơi nghiêng đầu, nhìn nữ sinh tóc dài, cười cợt: "Giúp tôi chuyển lời cho người của trường trung học Thực Nghiệm các cô, sau này ai dám trêu chọc chị Mang nhà tôi, cứ thử xem."
Trong mắt nữ sinh tóc dài có chút kinh hãi, không nói gì.
"Nghe thấy chưa." Lục Dương đột nhiên cao giọng.
Đám người nữ sinh tóc dài run rẩy, gật đầu.
Lục Dương có gia thế, thường xuyên đánh nhau gây sự, nổi tiếng là vậy, ở hai trường này không ai dám trêu chọc anh ta.
Anh ta và Cố Mang quan hệ tốt như vậy sao?
Thấy bọn họ gật đầu, Lục Dương cười, gọi Tần Dao Chi: "Đại tiểu thư, Thẩm Hoan, đi ăn cơm thôi."
Tần Dao Chi gật đầu rồi hét về phía bóng lưng Cố Mang: "Chị Mang, đợi em với."
Mấy nam sinh nữ sinh xoay người đi về phía Cố Mang.
Sau một hồi biến cố, mấy phút trôi qua, mọi người vẫn chưa hoàn hồn, vô cùng yên tĩnh.
Trợ lý nghe điện thoại của đạo diễn, nhỏ giọng giục: "Anh Thính, đạo diễn bảo chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1694287/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.