Trong từng câu từng chữ, người phụ nữ này đều đang chứng tỏ với Cố Mang rằng quan hệ giữa bọn họ rất tốt.
Như thể xe kia vào tay cô ta, cũng chính là về lại tay Lục Thừa Châu vậy.
Cô ta và Lục Thừa Châu tuy hai mà một.
Cố Mang không có phản ứng gì.
Bên này, nhân viên công tác đã dẫn con ngựa thuần chủng sang, tính nết con ngựa còn khá hung dữ, suốt cả chặng đường dắt qua vẫn liên tục hí vang và đá hậu.
Người thuần hóa vuốt bờm trên trán nó để trấn an.
Vu Xu nhìn thấy Cố Mang trông có vẻ có hứng thú với xe thể thao, ánh mắt chợt lóe sáng, nhìn Cố Mang: "Cô Cố có hứng thú thì chúng ta sẽ dùng chiếc xe thể thao kia làm phần thưởng nhé, cô Cố mà thắng thì xe thể thao sẽ là của cô."
Xe này trước đây Tần Phóng cũng từng để ý đến, cũng đã ngỏ ý với Lục Thừa Châu.
Có điều, lúc đó Lục Thừa Châu muốn mời Úc Trọng Cảnh trở về để làm phẫu thuật cho bà nội, nên đã để phần nhân tình này lại cho Úc Mục Phong.
Kết quả tên kia quay đầu thua vào tay Vu Xu.
Tần Phóng nghe Vu Xu dùng xe thể thao làm tiền đặt cược, thì cảm thấy thú vị, hơi nghiêng người, cười: "Cố Mang thua thì sao?"
Vu Xu không chút biểu cảm, từ trên xuống dưới nhìn lướt qua bộ trang phục giản dị của Cố Mang, rất hào phóng nói: "Mặc dù cô Cố có chút danh tiếng, nhưng dù sao thì khi còn bé cũng từng sống ở vùng hoang vu hẻo lánh, cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1694358/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.