Ánh mắt Tần Duệ nghiêm nghị nhìn cô ấy: "Dao Chi, không được ăn nói với anh cả như thế."
Tần Dao Chi bĩu môi.
Vài người khác không khách sáo, bậc cười thành tiếng.
Tần Dao Chi nhìn về phía chuồng ngựa, khoác tay Cố Mang và Mạnh Kim Dương: "Chị Mang, Kim Dương, chúng ta cưỡi ngựa đi, chị xem chỗ kia có nhiều con ngựa nhỏ, đáng yêu ghê."
Vu Xu nhìn ba cô gái, quan hệ của họ trông có vẻ rất tốt, cô ta xiết chặt ngón tay.
Đến cả công chúa nhỏ của nhà họ Tần mà cũng gần gũi với Cố Mang như vậy.
Tần Dao Chi thì tương đối đặc biệt, vì đời này của nhà họ Tần chỉ có Tần Dao Chi là con gái, nên cô ấy đã sớm được cưng chiều đến mức coi trời bằng vung.
Rất khó tiếp cận, tính cách lại lập dị.
Nhưng ấy vậy mà ông cụ nhà họ Tần nọ lại cực kỳ cưng chiều cô ấy.
Nếu không phải vì Tần Dao Chi ngã bệnh, thì ông cụ tuyệt đối sẽ không cho phép Tần Dao Chi theo Tần Duệ đến Minh Thành.
Mạnh Kim Dương chưa từng cưỡi ngựa, có chút sợ hãi: "Tôi không biết cưỡi ngựa, không đi đâu, cậu và Cố Mang đi đi."
"Không sao đâu." Tần Dao Chi nhìn sang Tần Duệ: "Anh trai, anh dẫn ngựa giúp Kim Dương đi."
Tần Duệ lùi sang bên cạnh một bước, hất cằm một cái với Khương Thận Viễn: "Tìm anh Thận Viễn của em đi, là người cậu ta đưa đến mà."
Tần Dao Chi nhíu mày: "Anh Thận Viễn?"
Khương Thận Viễn nhìn Mạnh Kim Dương, người vừa muốn thử nhưng lại sợ, rồi dặn dò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1694359/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.