Bỗng nhiên, cửa phòng bị đẩy ra.
Lục Hi Vi nhìn thấy Lục Thừa Châu và Cố Mang, siết chặt tài liệu trong tay, nhíu mày: “Cô đến đây làm gì?”
Cố Mang không thèm để ý, ánh mắt lạnh lùng rơi trên người bà cụ.
Trên người bà cụ được cắm đầy ống nhựa, khuôn mặt già nua tím tái khó coi.
Đáy mắt đột nhiên trầm xuống.
Lạnh lùng nói: “Không chắc chắn.”
Trong nháy mắt, bầu không khí cả phòng lạnh đi vài độ.
Con ngươi đen như mực của Lục Thừa Châu nhìn chằm chằm vào Lục Hi Vi.
Áp lực vô hình, như con dao mổ sắc bén lạnh lẽo đâm vào cổ họng Lục Hi Vi.
Cô ta như bị một tấm lưới dày đặc siết chặt, cảm giác nghẹt thở lan khắp cơ thể, xương cốt run rẩy, như rơi vào hầm băng.
Giọng đàn ông lạnh lùng giận dữ: “Tất cả ra ngoài.”
Lục Hi Vi cố nén sự khó chịu, cố phô trương thanh thế: “Anh ba, lần trước cô gái này nói chữa bệnh cho bà nội, kết quả lại khiến bà thành ra như vậy, anh còn đưa cô ta đến đây làm gì? Anh muốn hại chết bà sao?”
Khoảnh khắc khi nhìn thấy Cố Mang, cô ta đã quyết định đổ hết tất cả trách nhiệm lên đầu Cố Mang.
Lục Thừa Châu nheo mắt, ánh mắt lạnh lẽo lóe lên, khiến người ta rùng mình.
Bác sĩ quân y biết lần này đã gây ra chuyện, lên tiếng khuyên Lục Hi Vi: “Cô Lục, chúng ta ra ngoài trước đi.”
Lục Hi Vi vừa tìm cách xử lý vấn đề khó giải quyết này, vừa thuận thế cảnh cáo Cố Mang: “Nếu bà nội tôi có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1695635/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.