Tô Đàn rời khỏi nhà họ Tiêu, trong túi xách truyền đến tiếng chuông mạnh mẽ.
Cô lấy điện thoại di động ra, là cuộc gọi video.
Cô chuyển thành cuộc gọi âm thanh: “Chuyện gì?”
Giọng nói trầm thấp, không phân biệt được là nam hay nữ.
“Mỗi lần gọi video cô đều từ chối, cô không muốn để người ta nhận ra như vậy sao?” Giọng nói bên kia điện thoại như người vợ oán chồng.
Người đàn ông này là đóa hoa giao tiếp trong “Ảnh Minh”, Lăng Vân.
Bình thường nhiệm vụ của Tô Đàn đều được anh ta tự mình kết nối.
Anh ta rất muốn xem xem rốt cuộc lãnh đạo trung tâm thần bí của bọn họ như thế nào?
Kết quả là mỗi lần gọi video đều bị từ chối.
Nghe nói ông trời mở một cánh cửa cho bạn thì cũng sẽ đóng một cánh cửa của bạn.
Lẽ nào là do anh ta quá xấu xí à?
Cô gái trẻ lạnh lùng nói: “Không còn chuyện gì nữa thì tôi cúp máy đây.”
“A này này, xin cô đừng cúp máy.” Người đàn ông vội hỏi, tiếc nuối thở dài rồi nhanh chóng quay lại việc chính: “Tôi đã chuyển tiền nợ cho cô rồi, nhớ kiểm tra.”
“Ừm.”
“Bên này còn có một tờ đơn tìm người, định giá một trăm triệu đô la Mỹ, vừa khéo cô đang cần tiền, cô có nhận không?
“Tìm ai?”
“Nghe nói là một thần y, một tay có thuật châm cứu vô cùng điêu luyện, hai năm trước từng xuất hiện ở vùng Trung Đông, chỉ có bóng lưng vô cùng lờ mờ, tóc húi cua, nhìn hơi giống đàn ông.”
Tô Đàn nheo mắt lại: “Ai giao nhiệm vụ này.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-ngay-va-mat/2363016/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.