Thẩm Lãng sờ mũi một cái, ngoan ngoãn câm miệng không nói nữa, đưa chén lên. Thế nhưng chính là Đường Mộ hiện tại tư thế kia, cháo này không phải là đưa cho hắn ăn, mà là đưa cho hắn uống!
Thẩm Lãng nhìn mà đau lòng: "Nằm xuống đi, anh đút em uống!"
Thẩm Lãng bưng cháo lên, từng muỗng từng muỗng uy cho Đường Mộ ăn.
Đường Mộ cũng không kiểu cách, y muốn uy, vậy hắn chỉ có thể ăn. Có người nguyện ý, hắn còn có cái gì không vui.
Uy người ăn xong, Thẩm Lãng đỡ Đường Mộ nằm xuống. Người ăn no lại mệt vô cùng, cơ hồ là vừa chạm vào gối đầu là ngủ ngay, Thẩm Lãng mới vừa bỏ bàn nhỏ đặt ở mép giường xuống, Đường Mộ liền hô hấp đều đều. Thẩm Lãng lắc lắc đầu, tiểu tổ tông này là mệt muốn chết đi. Ngoại trừ bồn tắm, y vẫn là lần đầu tiên thấy hắn ngủ ở trên giường nhanh chóng như vậy!
Y nhanh chóng thu dọn xong, chui vào trong chăn, sáng mai phải về đại viện đi xem bà nội một chút. Hôm nay nghe mẹ nói, bệnh trạng thời kỳ cuối của bà đã rất rõ ràng. Bác sĩ nói, sự cố xấu nhất của bà chính là hai ba tháng này, bà lớn tuổi rồi, sức đề kháng và miễn dịch đều giảm xuống nghiêm trọng, đối với sức chịu đựng bệnh tình cũng cực kỳ yếu ớt, hai ba tháng này, bà sẽ rất đau đớn!
Thế nhưng vừa nghĩ tới tử vong hai ba tháng sau, áp lực và gánh nặng trong lòng y cơ hồ đem y bức tới thở dốc cũng đau nhức. Bà nội một tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/248762/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.