Thẩm Lãng vừa vào văn phòng cởi áo khoác quân trang ra, chuyện thứ nhất chính là gọi điện cho phu nhân nhà mình.
“Tổ tông, em đang làm gì đó?”
“Không làm gì, ngủ trên giường.”
Đường Mộ cả người đều cuộn tròn trong chăn, hắn là bị Thẩm Lãng gọi điện thoại đánh thức, lúc này mơ mơ màng màng, vẫn chưa thực tỉnh táo. Thẩm Lãng mới vừa đi, hắn liền trực tiếp trở về phòng ngủ vùi mình trong chăn, khi người này ở nhà, thời gian ngủ của hắn thường xuyên không đủ, cho nên người này vừa về quân đội, chuyện thứ nhất hắn phải làm là ngủ bù. Không có ai gọi hắn, hắn liền ngủ thẳng cho đến tự nhiên tỉnh, thật tốt, duy nhất không tốt chính là người này không ở bên cạnh, hắn phải tự tìm cái ăn.
“Anh vừa tới quân đội, dự báo thời tiết nói, hai ngày nay sẽ có mưa, nhiệt độ cũng lạnh, không có việc gì thì đừng ra ngoài, hảo hảo ngủ một giấc đi! Trong khoảng thời gian này em cũng ngủ không ngon giấc, nhớ thức dậy ăn chút đồ, không được để bụng đói ngủ.”
Tiện tay lấy văn kiện bên cạnh, Thẩm Lãng vừa gọi điện thoại vừa giải quyết đống công tác ứ đọng.
“Ân…”
“Vậy em ngủ đi! Chờ em thức dậy, anh lại gọi điện cho em.”
Biết đang lúc nửa tỉnh nửa mơ, y có nói một trăm câu, hắn khả năng nửa câu cũng không nghe vào, Thẩm Lãng vẫn là quyết định chờ tổ tông tỉnh ngủ nói sau.
“Ân…” Thanh âm Đường Mộ trầm thấp, thấp đến nỗi cơ hồ sắp không nghe thấy.
Thẩm Lãng nhẹ nhàng nói một câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/248919/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.