Không ai biết vì cái gì lại thành thế này.
Đang tốt đẹp, hai phu phu này đang rèn luyện buổi sáng, bọn họ vậy xem, cái này cũng bình thường, nhưng vì cái gì đột nhiên lòi ra một tên Cao Kiện, chưa tới ba câu thì đã biến thành như vậy? Nhưng mà quân trưởng phu nhân này nhìn sao cũng không giống như loại người dễ chọc? Mà lại còn là cái loại thâm tàng bất lộ! Bộ dáng kia cư nhiên có thể vật ngã một trung đội của bộ đội đặc chủng. Bất khả tư nghị a! Bọn họ hậu tri hậu giác phát hiện, quân trưởng đau lòng phu nhân của bọn họ từ đầu tới đuôi cũng chưa nói một câu.
Hẳn là biết phu nhân thân ái của y là dạng gì đi! Nói như vậy, thương pháp hẳn là cũng không phải là cái gì thái điểu đi! Nhưng mà đối thủ của hắn chính là Cao Kiện có mười mấy năm kiếp sống bộ đội đặc chủng! Phần thắng này thật sự thê thảm!
“Quân trưởng! Anh không ngăn cản sao?”
“Không sao! Để cho em ấy đi đi! Để em ấy tỏa một chút nhuệ khí cũng tốt!” Thẩm Lãng cười khoanh tay đứng nhìn, không tính nhúng tay vào.
“Ai yêu! Đầu nhi của ta, cậu muốn để cho phu nhân sượng mặt ở trước mặt nhiều người sao? Ai chẳng biết thương pháp của Cao Kiện là uy đạn hơn mười năm? Phu nhân nếu sượng mặt, ngài trở về sẽ không chịu tội?”
“Tôi hình như ở trong nhà gặp cảnh khốn cùng với vị kia?” Thẩm Lãng khiêu khiêu mày, chuyện này chẳng lẽ rõ ràng như vậy?
“Đầu nhi, đều là người từng trải!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/248949/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.