"Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Đợi cả buổi cũng không thấy hai tên tiểu tử nhà mình đâu, Lâm Mạt Tuyết chờ đến mười hai giờ trưa cũng chưa thấy được người, chỉ lại nhận được một cuộc gọi của Thẩm Lãng.
"Không có chuyện gì, mẹ, Mộ có chút không thoải mái, bọn con muốn ở nhà nghỉ ngơi, có khi hôm nay bọn con không về được, ngày mai bọn con sẽ về!"
Thẩm Lãng chớp chớp mắt, nhìn tiểu tổ tông đang nằm trong ngực mình, hắn thật sự là có chút không thoải mái không phải sao? Như thế này cũng không tính là nói dối có phải không?
"Nó làm sao thế?"
Lâm Mạt Tuyết sửng sốt, thằng nhãi này không phải đang rất tốt sao? Này là có chuyện gì vậy nhỉ.
"Không có gì đâu mẹ, mẹ đừng lo lắng! Chỉ là Mộ hơi choáng, bác sĩ nói đây là chuyện bình thường, em ấy ngủ một giấc thì sẽ đỡ hơn. Thật sự là không có việc gì lớn đâu ạ, mẹ đừng lo lắng!"
Thẩm thiếu tướng nói dối đã lên tới trình độ mắt không thèm nháy lấy một cái rồi.
"Thật sự chỉ là vấn đề nhỏ sao?"
"Vâng, con đã hỏi bác sĩ rồi, thật sự là không có gì đâu ạ! Mẹ đừng lo lắng, ngày mai bọn con trở về liền!"
"Vậy... Hai đứa ở nhà ngủ một giấc đi! Có chuyện gì thì cứ gọi cho mẹ. Thật xin lỗi con, hôm nay là sinh nhật của con, mẹ chỉ là muốn hai đứa về nhà một chuyến, cùng ăn cơm với cả nhà một bữa, bây giờ lại..."
Thẩm Lãng nghe này mẹ vợ xin lỗi, trong lòng thở dài một cái,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/249151/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.