"Tiểu tử thúi, ngươi dám! !" Tâm thần tính loạn, trên mặt Linh Đế hơi hồng nháy mắt phủ thành màu đỏ thẩm, từng cỗ nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn trần hướng lên trên, cánh tay, chỗ cổ gân xanh nổi lên kéo căng, đã đến giới hạn cuối cùng chuẩn bị sụp đổ.
Đế Tuấn chậm rãi dương cao tay, trong mắt dày đặc vẻ trào phúng.
Hắn có dám hay không, thử một chút sẽ biết.
Linh Đế vô cùng bất đắc dĩ, ai bảo hắn không có võ công đây?
Cuối cùng lại bị con trai ruột ở đây bức hiếp.
"Người trẫm chờ là mẫu hậu ngươi, nàng quay lại không tìm thấy ta, sẽ vô cùng lo lắng." Được rồi, đối với nhi tử mình yêu thương nhất ép dạ cầu toàn cũng không coi là quá mất mặt, nhiều nhất, hắn có thể dùng trò giỏi hơn thầy để tới an ủi mình.
"Mẫu hậu cũng ở đây?" Tay dừng lại, Đế Tuấn nghi ngờ hỏi tới, "Người ở chỗ nào?"
Đành chịu, Linh Đế không thể làm gì khác hơn là mang tất cả mọi chuyện phát sinh từ sáng sớm một lần nữa kể lại tỉ mỉ.
Ngày đó, Hậu Thổ Thánh mẫu lẻn vào hoàng cung, ngụy tạo cảnh tượng hắn bị hành hạ tới chết, sau liền người ngựa không ngừng nghỉ chạy về Đại Tuyết Sơn.
Dọc theo đường đi, không ngừng thay đổi tuyến đường, chuyên chọn đường nhỏ không có ai để đi nhanh, Hậu Thổ cùng hắn ngày đêm không rời, Linh Đế căn bản không có cơ hội cầu cứu, chứ đừng nhắc tới để lại chút ký hiệu cho người phía sau theo dấu vết xác định phương hướng chính xác.
Sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-trang-min-la-con-soi/1940831/quyen-4-chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.