"Bị người hạ độc còn có thế trấn định như thường, phụ hoàng, võ công của người khi nào thì tinh tiến đến có thể ức chế huyết mạch lưu thông để chống lại dược tính?" Nửa ngồi xổm xuống, Đế Tuấn đem hai ngón tay đặt trên cổ tay nóng bỏng của Linh Đế, quả nhiên nhận thấy được từng cỗ một hơi thở khác thường đang đấu đá lung tung trong cơ thể hắn.
Trng dự đoán có chống cự nghịch lưu nhưng không có xuất hiện.
Linh Đế vẫn như cũ là Linh Đế, một chút xíu võ công, miễn cưỡng coi như có thể cường thân kiện thể, nhiều hơn nữa cũng không có gì.
Nói một cách khác, hắn cũng không phải dựa vào nội lực bên trong để ức chế thần dược đoàn tụ.
"Phụ hoàng, ý chí của người đủ mạnh nha? Nhi tử bội phục. "
Nếu hiện tại Linh Đế còn có tinh thần, thế nào cũng phải như trước tát cho một cái nhưng không thể, con đồ bất hiếu chờ đến cơ hội liền trêu trọc cha, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫ nhục.
Đây đã trở thành phương thức chung sống quen thuộc từ nhiều năm trước của Đế Tuấn và phụ thân, trên căn bản, cũng đừng hy vọng hắn sẽ nói ra lời hay, "Thời điểm người ở trong hoàng cung cũng chưa từng ' Nhẫn ', đến Đại Tuyết Sơn ngược lại trở nên dè dặt, xem ra nơi này đúng là có thể rửa sạch tâm linh địch nhân, từ từ loại bỏ tạp niệm (*)."
* loại bỏ các ý nghĩ đen tối của con người.
Bốn con mắt to giống nhau không cam lòng yếu thế trợn trừng.
Người nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-trang-min-la-con-soi/1940832/quyen-4-chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.