Thưởng thức bàn cờ được thiết kế tỉ mỉ trước mặt, hắn vỗ tay đứng dậy, đắc ý nói: "Ha ha, hòa cờ! Nói đi, ái khanh muốn cùng trẫm tuẫn tình sao, hay là......"
Đột nhiên mất thăng bằng, thân thể ngã nhào, ngã xuống đất.
Sở Thận ngẩn ngơ lau môi, cả tay đều là màu đỏ chói mắt, hắn không dám tin nhìn Hứa Du Thanh.
Không một giọt nước, nếu không phải hạ độc trong không khí, vậy thì chỉ có thể là hạ độc trong quân cờ.
Biết mình lo lắng sẽ cắn ngón tay, liền lợi dụng điểm này......
Đến nước này cũng mắng không ra lời.
Nhắm mắt lại, Sở Thận khẽ nghẹn ngào, trong cổ họng như chứa một ngụm m.á.u nóng bỏng, nóng đến mức giọng nói cũng run rẩy.
"Không phải ta gi/ết thê tử của ngươi."
"Bao nhiêu người muốn xé xác nàng, là ai đã khiến nàng có thể sống đến ngày hôm nay?"
"Là..... trẫm....."
Nhìn dáng vẻ nhíu mày của Hứa Du Thanh, Sở Thận trong khoảnh khắc thất thần.
Nếu hắn không vì việc gi/ết nhầm mà lo lắng, mà vì việc gi/ết mình mà cảm thấy đau lòng, thì tốt biết bao?
Máu từ trong miệng không ngừng tràn ra, Sở Thận tự biết mình không sống được bao lâu nữa, cười khổ thành tiếng.
Hắn khác với những người đó, hắn chỉ muốn Hứa Du Thanh.
Về phần nữ nhân kia, nếu ngoan ngoãn làm một phu nhân Hứa gia, sinh con cho Hứa Du Thanh, hắn có thể không truy cứu.
Dù sao bản thân hắn cũng cưới hoàng hậu và vài phi tần, dùng để bịt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-van-nguoi-me-cua-ta/2739723/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.