Vân Hương bĩu môi: “Ta vốn không định cho Bội Nhi đi vào, nói vương gia đã nghỉ rồi, nàng ta tự xông vào đấy.” “Về sau a hoàn của vương phi tới, đừng cản.” Tuyết Yên lạnh nhạt nói.
‘Tâm đã không ở đây, ép người ở lại cũng vô nghĩa.
Nửa đêm, bọn a hoàn đều đã ngủ. Tuyết Yên nghe.
thấy trong sân có tiếng kêu chít chít của sơn tinh, nàng trùm áo choàng đi ra.
Lông sơn tinh dựng lên, trừng mắt nhìn bên ngoài.
“Sao vậy?” Tuyết Yên lặng lẽ mở cửa ra ngoài xem. Trên tay nàng mang theo nhẫn Mị Ảnh.
Mấy bóng đen đi về phía đông thư phòng của An vương, đông thư phòng của An vương không được gọi thì không được vào, nếu không giết chết không cần luận tội. Đây là điều Vân Hương nói cho nàng biết.
“Thích khách sao?” Nhưng dáng vẻ lại không giống, có vẻ rất quen thuộc An vương phủ.
Tuyết Yên lặng lẽ đi theo sau, mấy người đó đi vào đông thư phòng của An vương.
Tuyết Yên nghĩ nên hô to bắt thích khách hay là bẩm báo cho An vương trước đây.
Sau lưng nàng lành lạnh, bị ai đó kề kiếm vào, che miệng đi vào thư phòng.
Tuyết Yên đi vào, nhìn thấy trong phòng toàn người áo đen đứng đấy. Nàng liếc nhìn nữ nhân có khuôn mặt thanh lệ đối diện, nàng nhận ra nàng ấy. Đây chính là nữ quan đứng sau lưng hoàng thượng trong buổi tiệc.
“Tại sao lại là ngươi?” Tuyết Yên vừa dứt lời, một nam nhân cao lớn bên cạnh giơ kiếm đâm tới, Tuyết Yên nhấế tay trái, Mị Ảnh nhắm vào hắn.
Sau lưng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/922433/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.