Đậu Uyển Nhi tìm kiếm của nàng ta định liều mạng cùng Lê Hiên, lại được cho biết, tất cả binh khí của nàng đều bị mất. Nàng ta bị giam lại.
Đậu Uyển Nhi cứ mắng suốt, máng rất nhiều ngày, mỗi ngày hễ tỉnh lại là bát đầu mảng, mãi cho đến khi trời tối.
Lê Hiên vẫn luôn không gặp nàng ta.
Đậu Uyển Nhi không hiểu, vì sao hắn không giết nàng ta.
Lại qua hơn mười ngày, hắn đi vào phòng nàng ta, nàng ta muốn giết hán, thế nhưng trong tay không có bất kỳ vũ khí gì, nàng ta nhào tới cắn hán, bị thị vệ tên Điền Minh bên cạnh hán điểm huyệt, không động đậy được.
Hân đứng trước mặt nàng ta nhìn xuống nàng ta, trên mặt không có một tia tình cảm: “Ở nước Đại Hưng, nữ tử xuất giá phải tòng phu. Bây giờ nàng là phi tử của Lê Hiên ta, là người nước Đại Hưng.
Nếu như nàng lại mắng chửi hoặc là có điểm thất lễ khác, trãm sẽ diệt nước Đại Nguyệt.” “Ngươi đã diệt Đại Nguyệt rồi! Muốn chém giết muốn róc thịt tùy ngươi! Ta muốn biết vì sao ngươi muốn lợi dụng ta?” Đậu Uyển Nhi rưng rưng hỏi hắn.
“Phụ vương và đại ca của nàng cũng không thực tình giao hảo với Đại Hưng, đại ca nàng liên lạc với bộ phận cũ của Nam Hạ chuẩn bị tấn công Đại Hạ, bây giờ Đại Hạ là của nước Đại Hưng. Bọn họ để nàng đi thông gia cũng chỉ là để khiến trầm lơ là. Đừng quên, lúc đầu bọn họ muốn cưới công chúa Đại Hưng.” Lê Hiên lạnh lùng nói.
“Trẫm đã từng nói, không thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/922786/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.