Hơi thở lạnh lùng của hắn phả lên khuôn mặt
nàng, Tuyết Yên ngẩng đầu, nhìn thấy tơ đỏ nơi
đáy mát hắn, Tuyết Yên thấy rõ nụ cười trên đó, là
tuyệt vọng.
Đáy lòng nàng chợt nhói đau. Nàng đưa tay ôm
ngực, túm chặt khối Tử Vi lệnh.
Nếu biết có nơi có thể làm thuốc giải, có thể nói
cho hắn biết chân tướng bây giờ không? Tuyết
Yên nhìn thấy đôi mắt đau khổ phẫn nộ của hắn,
rất muốn nói cho hắn, nói cho hắn biết tất cả.
Tay nàng phủ nhẹ lên khuôn mặt hắn, hắn nghiêng
đầu, tránh tay nàng. Nàng không từ bỏ, muốn giữ
lấy hắn, tay hắn vung một cái, nàng ngã xúống
một bên.
Điền Minh đỡ nàng dậy: “Hoàng thượng, nương
nương có thai, xin Hoàng thượng hỏi rõ ràng
hãng…”
Không đợi Điền Minh nói xong, Lê Hiên đã kéo.
Tuyết Yên qua, đá mạnh một phát vào người Điền
Minh, hăn dùng ít nhất năm phần lực! Điền Minh
lảo đảo ngã xuống đất, miệng phun ra ngụm máu
tươi.
Tuyết Yên lập tức hiểu ra, nhất định là Lê Hiên biết
chuyện Điền Minh giúp mình. Cho nên nàng không
thể cầu xin cho Điền Minh. Nếu như nàng ra mặt
cầu xin, sẽ chỉ phản tác dụng.
“Điền Minh, dù tình cảm của ngươi với Hoàng hậu
nương nương có sâu sắc, cũng phải phân rõ chủ
thứ, đừng quên, Hoàng thượng mới là chủ tử của
ngươi!” Nhan Hương lạnh lùng nói.
“T¡ chức biết thân phận của mình. Ta làm vậy với
nương nương cũng là vì Hoàng thượng.” Điền
Minh không kiêu ngạo không tự tí nói.
Tuyết Yên nghe ra Nhan Hương muốn hại Điền
Minh, quay người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/922885/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.