Trong tiếng quát tháo hùng hùng hổ hổ của đám người, thuyết thư tiên sinh dừng một chút, cho mọi người có thời gian phóng thích cảm xúc.
Chờ đến khi tiếng ồn ào dần dần thấp xuống, thuyết thư tiên sinh mới tiếp tục kể.
Thương nhân kia nghẹn họng trân trối nhìn mứt quả của mình một lúc, lại quay đầu nhìn về phía cô nương kia.
Cô nương cười dương quang xán lạn, khoa trương vũ mị, giơ xâu mứt quả trong tay, đến bên miệng thương nhân.
Trên chuỗi mứt quả này, có xuyên 9 quả sơn tra đỏ mọng.
Trong đó có 1 quả, bị nàng ta cắn mất một nửa.
Thương nhân vừa liếc thấy một nửa quả sơn tra cắn dở kia, tiếp đó..
Ọe~~~thẳng tắp nôn về phía cô nương kia!
Cô nương..
Thân là trà xanh hành tẩu giang hồ nhiều năm, nàng ta chưa từng gặp phải loại tình huống này, lập tức cả kinh nhảy ngược về sau.
Vừa nhảy ra, liền đưa mắt liếc nhìn miếng ngọc bội đeo bên hông thương nhân.
Đó là thứ hàng rất đáng tiền.
Vị thương nhân này tuổi còn trẻ, tướng mạo đường đường, gia tài bạc triệu, nếu như có thể gả cho hắn..
Cô nương hạ ngoan tâm, cũng không để ý thương nhân nôn ói, lập tức ngang nhiên xông qua, ân cần hỏi thăm.
Nàng ta không hỏi còn tốt, vừa hỏi, thương nhân lại càng nôn ói lợi hại hơn.
"Cô nương, thật xin lỗi, có thể là ta bị dị ứng với cô nương, chuyện hợp tác của chúng ta, thôi bỏ đi, bảo mệnh quan trọng hơn."
Thương nhân nhét chuỗi mứt quả bị cô nương kia cắn một miếng vào trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-than-hom-nay-nguoi-doc-sach-chua/2226831/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.