Nhìn thấy Thành Vũ ở đây, Chu Thanh quả thực có chút ngoài ý muốn.
Có điều nàng vẫn gật đầu chào hắn, nhấc chân đi ra ngoài.
"Sao ngươi lại tới đây?"
Thành Vũ miễn cưỡng cười, ngẩng đầu nhìn tòa nhà sau lưng Chu Thanh hỏi: "Đây là nhà của ông chủ kia?"
"Ừ."
Thành Vũ liền nói: "Ngươi chính là bởi vì cái này, mới không muốn gả cho ta?"
Chu Thanh..
"Chuyện của chúng ta, khi đó ta đã nói rất rõ ràng, ta chỉ coi ngươi là bạn thôi."
Khách khí nói một câu, Chu Thanh lựa chọn kết thúc đề tài này.
"Ta còn có việc, không thể hàn huyên nhiều với ngươi, chờ ngươi thành thân, ta sẽ đến uống rượu mừng."
Nói rồi, Chu Thanh nhấc chân muốn đi.
Thành Vũ kéo nàng lại: "Ngươi đi huyện nha phải không? Chuyện của Hoài Sơn thúc, ta đã biết."
Chu Thanh quay đầu nhìn Thành Vũ.
Thành Vũ liền nói: "Hôm qua, người của huyện nha đến thôn chúng ta, tìm không ít người tra hỏi, ngày hôm nay mở công đường thẩm án, có mấy người trong thôn cũng tới làm chứng cho Hoài Sơn thúc."
Ngừng lại một chút, Thành Vũ né tránh ánh mắt của Chu Thanh, cắn răng, nói: "Nếu ngươi chịu đáp ứng ta, hôm nay ta nhất định sẽ nói chuyện giúp Hoài Sơn thúc."
Chu Thanh cau chặt mi tâm, mở to hai mắt nhìn Thành Vũ.
Mấy ngày không gặp, Thành Vũ quả thực gầy đi không ít.
Xương gò má nhô ra, hốc mắt hõm sâu.
Làm hảo hữu của nguyên chủ ngày xưa, Chu Thanh đối với Thành Vũ, vẫn còn có chút quan tâm theo bản năng.
Nhưng lúc này, hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-than-hom-nay-nguoi-doc-sach-chua/2226906/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.