- Gà xào me, gà chiên tỏi, gà sốt chanh, gà hấp gừng ~~~ gà quay ~~~ gà nướng tiêu ~~ aaaa ~~~ gà chiên bơ ~~~
Bảo nhi đau đầu nhìn Tố Linh sư phụ ôm thân kiếm mơ tưởng về các thứ ẩm thực có liên quan tới “gà”. Lúc này bọn họ đang lơ lững ở tầng mây, Tâm Sai kiếm giống như một cái thảm bay, chở Bảo nhi ngồi ở mũi kiếm, phía sau là Tố Linh đang nằm sấp, ôm lấy thân kiếm cứng ngắt, miệng lẩm bẩm nói xàm suốt hai canh giờ.
- Sư phụ, người đừng ôm nó chặt quá… Tâm Sai không được thoải mái ~~~
Tố Linh đập đầu vào thân kiếm, mắng một tràn
- Qủy tha ma bắt mày đi, làm pháp bảo thì phải im lặng nghe lời, còn ở đó phát biểu ý kiến cái gì?
Sau đó nàng hét lên trong tiếng gió, nói với Bảo nhi ngồi ở mũi kiếm
- Có thể chậm một chút không? Sư phụ bị… say gió!!!
Bảo nhi thở dài
- Trước kia người cũng cưỡi Hàn Cực kiếm mà…
- Thỉnh thoảng… chủ yếu vẫn là đi nhờ Phong Trạch hoặc đồng môn, người bị say gió không điều khiển phương tiện tốt lắm…
Lạy trời, hắn chưa bao giờ nghe nói tiên nhân bị nôn mửa vì cưỡi bảo kiếm, có vẻ sư phụ hắn rất nhạy cảm tới độ cao và vận tốc thì phải… Bảo nhi nhìn sắc mặt xanh như tàu lá chuối của sư phụ, không thể làm gì khác ngoài bay chậm lại, hắn đã “chậm lại” rất nhiều lần rồi, chậm đến mức một con chim bình thường cũng có thể vượt mặt. Nhìn xem, con vịt trời phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-van-hoa/2350393/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.