Ở thành Mại Dương nước Lộ có một quán trọ khá nổi tiếng gọi là Kinh Yên. Ngày nào cũng tấp nập từ sáng sớm đến chiều tối. Nơi này là chỗ dừng chân của hành khất bốn phương, cũng là đầu mối thu thập tin tức của các phe cánh triều đình và chúng bang phái giang hồ.
Ngày hôm đó sắc trời hơi âm u, bốn người nam thanh nữ tú bước vào Kinh Yên, lập tức gây nên sự chú ý. Hai nam nhân đều cao ráo, mặt mũi sáng lạng, khí thế bức người. Hai nữ nhân một giống Điêu Thuyền, một tựa Tây Thi. Cô gái áo xanh mắt liễu mày ngài, nét đẹp hiền dịu và thơ ngây. Cô gái áo tím có cặp mắt sóng sánh phong tình bẩm sinh, nét mặt như họa, đẹp sắc sảo và lạnh lùng.
Bốn người sóng bước đi về một cái bàn trống. Tiểu nhị lập tức nhanh nhảu tới phục vụ. Hắn làm ở quán này hơn chục năm mà chưa từng thấy qua những con người bất phàm như vậy, đoán chừng là hoàng thân quốc thích, công tử tiểu thư nhà quan lớn hay là ẩn sĩ giang hồ trứ danh nào đó. Soái ca mặc áo đen tùy tiện gọi vài món, sắc mặt nghiêm nghị làm người ta không thở nổi. Mỹ nhân áo xanh thì thân thiện hơn, còn cười cười dặn dò vài điều, hình như cô ấy không thấy nam nhân áo trắng đang nhìn cô không rời mắt. Chỉ riêng cô gái áo tím là im lặng nhìn xuống mặt bàn, hơi lạnh tỏa ra không ai dám tới gần, hoa hồng này nhất định đầy gai!
Tiểu nhị ghi nhớ đầy đủ rồi bàn giao lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-van-hoa/2350431/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.