Tại thành Mại Dương, nước Lộ.
Nhóm bốn người Tố Linh hoàn thành công việc tiên môn giao phó, chuẩn bị trở về Hoa Đông nghiệm thu nhiệm vụ. Trương Chí Thanh và Hàm Dương đi trước, Tống Thanh Vân nắm tay Tố Linh theo sau. Ba người bọn họ thường len lén quan sát tiểu sư muội. Từ khi rời khỏi Ô Vân lão tiên, Tố Linh giữ khư khư con dao nhỏ mà nàng đã tốn hết nước miếng mới xin lại được. Con dao này có rất nhiều kỷ niệm, là món quà sinh nhật mười hai tuổi của Bảo nhi, cũng là con dao thằng bé kề lên cổ quyết chết chỉ vì muốn ở lại bên cạnh sư phụ. Một món đồ ý nghĩa như vậy tại sao Bảo nhi lại vứt bỏ?
Tố Linh vừa nghĩ vừa vân ve cán dao trơn bóng, đây rõ ràng là dấu vết của nhiều năm sử dụng, mồ hôi tay làm cho nó bóng vẩy và sờn mòn như thế. Lại nhớ tới lời nói của Ô Vân, Bảo nhi có quan hệ gì với Dung thánh tôn của Song Nguyệt phái? Nghĩ tới đây, nàng buột miệng hỏi:
- Sư huynh sư tỷ, mọi người có biết gì về Dung bà bà không?
Hai tiếng “bà bà” này trong tiên môn thường ám chỉ 2 người. Thứ nhất là Gia Lăng, thứ hai là Dung Qúy An. Họ là hai tiên nữ lão luyện nhất, cao thâm nhất trong tiên giới. Bởi vì Kim Tinh và Hoa Đông có quan hệ thân thiết nên các đệ tử biết rất nhiều chuyện liên quan tới Gia Lăng bà bà. Còn vị Dung Qúy An ở Minh Nguyệt xa xôi kia thì chỉ nghe nói chứ không ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-van-hoa/2350441/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.