Kỷ Cửu bị một tiếng khóc ầm ỉ, tiếng kêu la thấu trời ở ngoài cửa đánh thức.
Trong căn phòng công chúa sang trọng màu hồng và trắng, không có một bóng người.
Cửu Cửu dụi dụi đôi mắt ngái ngủ của mình, trên đỉnh đầu tóc tai lộn xộn như ổ quạ, từ trên chiếc giường lớn, cô chống hai bàn tay, hai bàn chân bò dậy, cô chống mép giường đi xuống đất một cách khó khăn.
Cô nhón chân nhỏ với tay vặn tay nắm cửa, tiếng khóc của đứa trẻ vọng ra từ căn phòng cuối hành lang.
Kỷ Cửu tò mò, theo bản năng nâng bước chân nhỏ ngắn ngủi của mình mà đi về hướng phát ra tiếng khóc.
Càng tới gần, tiếng khóc kia càng vang lên khóc đến nỗi lá gan muốn nứt ra.
Kỷ Cửu xoa xoa lỗ tai chịu đủ sự tàn phá của tiếng khóc kia, nhìn về phía thư phòng, chả trách sao lại kêu to như vậy, cửa phòng không đóng chặt, sau khung cửa lộ ra một cái khe hở mỏng manh.
Âm thanh phát ra từ bên trong khe hở đó.
Đẩy cửa ra một chút, cô thò đầu ra, chổng mông nhìn trộm vào bên trong, định xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng chưa kịp nhìn rõ thì chợt thấy một bóng đen to gấp đôi mình đi thẳng đến.
Kỷ Cửu ngay lập tức mở to đôi mắt, muốn lùi về phía sau, hai chân run rẩy chưa kịp rút đầu lại, bóng người kia đụng vào cánh cửa một cái "Phịch", cánh cửa bị đụng vang ra một tiếng vang lớn, rồi nhanh chóng từ hướng cô đang đứng đóng cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-bao-nu-phu/1038648/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.