“Nô tỳ nghe nói…”
Sáng hôm đó, khi đang chải tóc cho nàng, Thời Vũ vừa làm vừa kể với Từ Đoan Nghi những chuyện đồn đại trong cung:
“Trong mấy ngày gần đây, mỗi lần Nam An Vương ra ngoài đều bị người ta vây lại mà mắng chửi. Có một lần, người ta thậm chí còn tràn ra cả hẻm, không ngại chen đến tận trước xe ngựa của ngài ấy để chỉ trích.”
Từ Đoan Nghi nghe thấy vậy, đây là lần đầu tiên nàng nghe về việc này, lập tức trở nên sốt ruột.
Nàng vội quay đầu lại, bỏ qua cả mái tóc đang chải dang dở, hỏi nhanh:
“Hắn có bị thiệt thòi không?”
“À?”
Thời Vũ hiếm khi thấy chủ tử mình tỏ ra lo lắng đến như vậy, ngẩn ra một chút, nhất thời không hiểu nàng đang hỏi ai. Sau đó mới như nhớ ra, liền không chắc chắn hỏi lại:
“Người đang nói đến Nam An Vương sao?”
Thấy Từ Đoan Nghi không phủ nhận, Thời Vũ nghĩ ngợi một lát rồi đáp:
“Chắc là… không có đâu ạ. Đây là lời mấy tiểu thái giám đi mua đồ bên ngoài kể lại, nô tỳ cũng không hỏi kỹ. Nếu chủ tử muốn biết rõ, nô tỳ có thể đi dò hỏi thêm.”
Lúc này, Từ Đoan Nghi đã bình tĩnh hơn.
Nàng hít sâu một hơi, trấn định tâm thần rồi khẽ nói:
“Không cần đâu.”
Nói xong, nàng quay người lại, tiếp tục để Thời Vũ chải tóc.
Trong lúc tùy tiện chọn trâm cài, nàng lại làm như vô tình hỏi:
“Thái giám kia đã nói những gì?”
Thời Vũ là người rất thích nghe những chuyện đồn thổi như thế.
Cuộc sống trong cung vốn tẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-chi-thanh-hon-ky-quan-chiet-chi/1549626/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.