An Đông tươi cười đầy mặt cảm ơn khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh có chút lạnh lẽo. Cô ấy nghiêng đầu nhìn qua, vừa vặn thấy Sầm Khê từ cửa kính bên ngoài rời đi.
Hở? Sầm Khê đến rồi sao không vào?
An Đông lấy lại bình tĩnh, tiếp tục thêm nửa giờ nữa, nói đến miệng khô khan, lúc này mới giao việc cho cửa hàng trưởng, bước nhanh qua hiệu sách.
So với cửa hàng đồ ăn vặt, hiệu sách yên tĩnh hơn nhiều. Tào Anh đang cho hai cậu bé ăn kem, còn Sầm Khê thì ngồi ở góc ghế, một tay cầm sách, một tay nhấp một ngụm cà phê đen.
Mỗi lần uống xong, cô đều nhăn nhó mi mắt một chút, tựa hồ cảm thấy quá đắng.
...Dễ thương quá đi mất.
An Đông bước qua ngồi bên cạnh cô, giọng nhỏ nhẹ mà thân mật hỏi: "Sầm Khê~ sao lại uống cà phê đắng thế? Có muốn thêm chút sữa không?"
Sầm Khê liếc mắt nhìn cô ấy một cái, nhàn nhạt nói: "Không thêm."
Nói rồi lại cầm ly cà phê lên, thanh lịch nhấp một ngụm, rồi nhíu mi nhỏ đến gần như không thể phát hiện.
...Thật sự đắng quá.
"Cậu đến làm gì? Không phải đang bận sao?" Thấy An Đông vẫn cứ nhìn mình, Sầm Khê lạnh lùng hỏi.
Không phải đang vội bán thịt bò cho "các chị" đó sao.
"Mình đã livestream gần hai tiếng rồi." An Đông cười cười, l**m l**m môi khô, giọng hơi khàn.
Sầm Khê liếc nhìn cô ấy một cái, đưa chai nước khoáng bên cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-xuan-huu-mao-nhi/2903293/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.