Lần này hội nghị quảng cáo quốc tế diễn ra rất náo nhiệt, quy tụ nhiều nhân tài xuất sắc trong ngành, Sầm Khê cũng là một trong số đó.
Trong chiếc váy lễ phục màu đen thanh lịch, cô ngồi ở hàng ghế quý khách đã đủ thu hút mọi ánh nhìn. Khi lên sân khấu phát biểu, thái độ bình tĩnh và khí chất thanh cao xuất trần của cô càng khiến không ít người hâm mộ phải trầm trồ, các phóng viên truyền thông cũng đều hướng ống kính về phía cô.
Phía sau màn hình lớn trưng bày lý lịch cùng những tác phẩm đoạt giải của cô. So với vẻ ngoài xuất sắc, chính những thành tựu này mới là nguồn tự tin giúp cô đứng ở vị trí này hôm nay.
Trong làn vỗ tay nhiệt liệt, cô duyên dáng bước xuống sân khấu cùng chiếc váy ưu nhã, tiếp nhận hai cuộc phỏng vấn của truyền thông. Daisy vội vàng đón lấy áo khoác và túi xách, đồng thời nhắc nhở: "Giám đốc Lynn, khoảng hai mươi phút trước có người gọi điện cho chị, em thấy là số riêng của chị nên không dám nghe thay."
"Được rồi." Sầm Khê nhận lại túi xách, lịch sự từ chối lời mời của các truyền thông khác, dẫn Daisy đến phòng nghỉ bên cạnh rồi lấy điện thoại ra xem.
Là cuộc gọi từ An Đông, hơn nữa chỉ vang có vài tiếng thì bên kia đã tự tắt máy.
Sầm Khê cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Cô và An Đông hiếm khi gọi điện cho nhau, thường chỉ nhắn tin WeChat thôi.
Chẳng lẽ có chuyện gấp? Cô tức khắc cảm thấy bồn chồn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-xuan-huu-mao-nhi/2903378/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.