Sáng hôm sau, Sầm Khê vội vã chạy đến khách sạn gần bệnh viện để tắm rửa, rồi tranh thủ từng phút mở video hội nghị, đồng thời dùng điện thoại của An Đông gọi cho Lâm Đình để nhờ cô ấy trông mấy cửa hàng.
Xong hết mọi việc, cô lại lập tức chạy về bệnh viện thăm An Đông.
Đến giờ thăm bệnh, cô bưng chậu định bước vào thì y tá liền ngăn lại, khó xử nói: "Cô ơi, chờ một chút. Dì này nói cô không phải là người thân của bệnh nhân giường số 6, bà ấy muốn vào thăm trước..."
An Tú Anh đứng phía sau, "hừm" một tiếng đầy khinh thường nhìn Sầm Khê.
Dì Từ đỡ bà, vẻ mặt xấu hổ và khó xử nói: "Bạn học Tiểu An, cô xem... cho chị cả tôi vào xem một chút được không? Dù gì cũng là người thân nhất của Tiểu An, coi như là..."
"Không được." Sầm Khê ngước cằm lạnh lùng từ chối, "Dì Từ, tình huống hôm trước chắc dì hiểu rõ nhất, An Đông bị thương là do cãi nhau với bà ấy." Cô quay sang y tá, "Bệnh nhân vẫn chưa qua khỏi giai đoạn nguy hiểm, không thích hợp bị kích động cảm xúc. Bà ấy chỉ khiến tình trạng của bệnh nhân tệ thêm, để tôi chăm sóc vẫn hợp lý hơn."
Sầm Khê đã chăm sóc cả ngày, y tá cũng thấy cô chu đáo và cẩn thận, nói cô là chị ruột của An Đông cũng không quá. Hơn nữa lời Sầm Khê nói có lý có tình, y tá cũng do dự, quay lại nói với An Tú Anh: "Dì à, sức khỏe dì cũng không tốt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-xuan-huu-mao-nhi/2903381/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.