Nói xong nàng ta liền dùng dao nhỏ kia hướng tới vị trí trêи cổ tay không chút do dự rạch một đường nhỏ, máu tươi chảy ra ròng ròng. Sau đó nàng ta đắp lên miệng vết thương một miếng vải có thấm hương liệu giúp cẩm máu, đồng thời còn có một di vật theo dòng máu bò ra ngoài, đây chính là con mẹ của tình cổ, nàng ta bắt lấy nó rồi đưa lên trêи ngọn nến, mẫu cổ bị thiêu nhanh chóng chết đi.
Tình cổ thường có một đôi cổ trùng, một mẫu cổ, một tử cổ, tử cổ sẽ chịu sai khiến của mẫu cổ. Một khi mẫu cổ chết, tử cổ cũng không thể sống tiếp.
Trong tam vương phủ, ngọn đèn dầu ʍôиɠ lung trông vô cùng quạnh quẽ. Bích Hoa uyển đã bị bỏ hoang từ lâu, tối nay lại thấy có ánh lửa. Tô Thần đã lâu không tới nơi này, cảm thấy khung cảnh xung quanh vừa quen thuộc lại xa lạ. Chỉ có trong lòng hắn biết, hắn rất nhớ quãng thời gian trước kia ở nơi này.
Mặc dù khi đó hắn chỉ có thể đứng từ xa nhìn qua khe cửa, nghe Diệp Tống thần thần bí bí kể chuyện ma quỷ, nghe Diệp Tống lớn tiếng cười, chỉ cần như vậy cũng tốt rồi, so với hiện tại náo nhiệt biết bao nhiêu.
Hắn vào trong phòng Diệp Tống, đồ vật trong phòng vẫn được để rất gọn gàng, nhưng trêи mặt đã phủ một lớp bụi mỏng, giường đệm cũng có vẻ cũ đi rồi. Bàn trang điểm vẫn còn mấy đồ trang sức cài tóc đơn giản, còn lại cũng chỉ có cái gương đồng. Tô Thần đặt đèn lên bàn, thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1373480/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.